Thơ Phạm Xuân Trường

Đọc lại Kiều

I

Đầu xuân lần giở trang Kiều
Mới hay vườn Thúy còn nhiều dấu chân
Khen con tạo khéo xoay vần
Lần nào cũng giống như lần đầu tiên

Thói sai nha chỉ tra tiền
Ho ra bạc, khạc ra quyền khảo tra
Đau chưa, oan ức lắm à
Mày oan sao mụ Tú Bà bảo không?

Làm gà, gà phải vặt lông
Làm chim chim bỏ vào lồng nhốt chơi
Ông tha là phúc ba đời
Xá cho cái tội tin lời Sở Khanh
Án xưa, nay rõ rành rành
Thời gian biến phạm nhân thành cổ nhân.

II

Tú Ông bảo với Tú Bà
Lấy công làm lãi thì thà đừng buôn
Khách vô đây giải cơn buồn
Có đâu cái gọi là nguồn vui chung
Nhìn nồi để úp vừa vung
Kết giao nên chọn người cùng hướng đi
Đồng ra tính thật chi li
Chỉ mua vào những thứ gì đáng mua
Nghề này còn lắm ganh đua
Lơ là chả biết mình thua lúc nào
Đã bùn phải đánh sang ao
Khuyển ưng tùy mặt mà giao việc làm
Sai thằng tham trị đứa tham
Chưa roi vọt mấy ai cam chịu hèn
Chửi xong, rồi lựa ban khen
Lời nanh nọc đắm trong men phỉnh phờ
Kẻ khôn phải khéo giả ngơ
Chẳng oan cũng xếp hàng chờ giải oan.

Phạm Xuân Trường
@Fb/PXT

 

This entry was posted in Thơ, Uncategorized, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.