Thơ Lê Văn Phúc

Mai về sông Vĩnh

Mai về soi mặt giòng sông Vĩnh.
Tìm lại bóng mình thưở ấu thơ.
Nhớ quá tiếng ru hời của mẹ.
Tràn yêu thương như sóng vỗ bờ.

Mai về đứng sát bờ sông Vĩnh.
Nhìn ánh hoàng hôn đáy nước trong.
Vắng tiếng ai hò trên sông nước.
Quá mỏi mòn, thuyền đã sang sông.

Mai về tắm nước giòng sông Vĩnh.
Gội sạch ưu phiền của thế nhân.
Sống lại những ngày thơ ấu cũ.
Con về đây mẹ dưới mộ phần !

Mai về đi dọc giòng sông Vĩnh.
Vẵng tiếng kinh chiều xa vọng đưa.
Ngôi giáo đường kia giờ hoang phê.
Dấu cũ rêu phong đã mấy mùa.

Mai về thăm lại chùa Ngô Xá.
Nhân sinh ngụp lặn cõi vô thường.
Xin Phật rũ lòng thương cứu độ.
Cho đời thoát khỏi kiếp tai ương.

Mai về thăm lại ngôi trường cũ.
Áo trắng sân trường gợi nhớ thương.
Nón nghiêng che mặt lòng xao xuyến.
Chân bước bơ vơ, lạ phố phường.

Lê văn Phúc

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.