Thơ Phạm Xuân Trường

Lối nào đến cửa từ bi

Chùa nằm trên đỉnh mù sương
Muốn tầm đạo phải rẽ đường chim bay
Ta cầm cái rét trên tay
Chút co ro lặn vào ngày giá đông

Lắng nghe tim thở phập phồng
Mới hay biết cả là không biết gì
Lối nào đến cửa từ bi
Phật thì độ phật, ma thì độ ma

Một công chính, một gian tà
Bên tìm cực thiện, bên ngoa ngoắt lời
Trắng, đen hai mặt cuộc đời
Gương trong đốn ngộ ở nơi bụi mờ

Vạch từng kẽ tóc, chân tơ
Chuông ngàn năm trước sao giờ còn rung?
Vô thường, vô thuỷ vô chung
Cơ hồ giữa khoảng mông lung: là thiền

Phạm Xuân Trường
@Fb/PXT

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.