Thơ chuvưongmiện

 

ƠI QUÊ HƯƠNG

chả phải sông sâu đò giang vẫn đắm
chả sáo đen sáo sậu cũng sang sông
chả tài sắc chi ? cũng đoạn trường
chả hào kiệt chi ? mà biệt xứ
mới đó thanh niên giờ ông cụ
ở bên này ngao ngán bên kia
đất mẹ quê cha mà ngại muốn về
dù chỉ 1 lần để nhìn mả tổ
vẫn biết rằng cây đa bến Cộ
Chiêm Thành xưa Ô Lâu vẫn ô Lâu
An Lỗ Phong Điền nối lưng nhau
cầu Mỹ Chánh chia Thừa Thiên Quảng trị
mẹ trông con ngồi cầu Ái Tử
con thương cha ngóng ở Đông Hà
bên này quê chồng bên nớ quê cha
Vĩnh Linh chia Hiền Lương thù nghịch
30 năm con đường đi tơí đích
1 cầu 1 sông mà ngươì chạy 5 châu ?
ngươì bên này kẻ bên nớ chờ nhau ?

VỀ LẠI

ta về nhìn lại chùm sung chín
bên cạnh ao bèo lấm tấm hoa
hàng duốí năm nay chồi tược muộn
nhường cho một dẫy những ngô gìà
mấy con chiền chiện đang mách lẻo
như rừng hứng chuyện chuyện phong ba
ta về đứng giữa hàng bông lý
chùng xuống bên dàn giữa tháng 3
thân thương tóc bạc trên áo bạc
đất quê cằn cõi cũng quan hà
đường đất cũng chia dăm bẩy mớ
khi thì tỉnh nọ lúc tỉnh ta
ra đi từ lúc dầy chinh chiến
bây chừ về lại ngó mông ga
1 giải cát mù La Vang thượng
bên kia Ái Tử nối Đông Hà
rượu cứ đưa chân hồn lữ thứ
ân tình loáng nhoáng bụi tầm xa
năm sau liệu có còn về lại
tre mượt bên đàng nẻo Bích La.

chuvưongmiện

This entry was posted in Uncategorized. Bookmark the permalink.

Comments are closed.