Thơ Kỉnh Chỉ

NHỚ TUYẾT-NGỌC

Tuyết-Ngọc bây giờ em ở đâu ?
Trông về Cổ-Đạm chạnh lòng sầu
Chỉn* e yếu-đuối thân bồ-liễu
Phải chịu dày-vò cuộc bể-dâu
Gần-gũi đôi khi nhờ giấc mộng
Xa-xôi ngàn dặm ứa dòng châu
Trùng-phùng ví được ngày nào nữa
Kẻ tóc hoa-râm, kẻ bạc đầu

Kỉnh Chỉ Phan Văn Hy
1954

Ghi chú :
Chỉn* e = từ cổ là sợ e

“Chỉn e quê khách một mình
Ở đây chờ đợi sư huynh ít ngày”
Truyện Kiều-Nguyễn Du

@newvietart  –  daichung  –trangnhahoaihuong  –  cohocvietnam

Ghi chú:

Kỉnh Chỉ là bút hiệu của Bác sĩ Phan Văn Hy.người làng Nhan Biều,quận Triệu Phong,tỉnh Quảng Trị,mà người dân địa phương mến phục và thường gọi là Cụ Đốc Hy.

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.