Thơ Lý Hiểu

XUÂN QUA VỘI

Lạc bước phong trần tóc trắng phau
Buồn sông cát lấp mọc ngàn lau
Hoàng hôn phủ xuống đời nhan sắc
Mặt ngọc bồi lên lớp phấn màu
Hối tiếc khối tình tan rã vội
Thêm hờn ân ái đã tàn mau
Thanh xuân bỗng chốc thành già cỗi
Hối hả giành đường đuổi bóng câu

Lý Hiểu

This entry was posted in Thơ, Văn Học. Bookmark the permalink.

Comments are closed.