Thơ Bạch Văn Tín

NHỚ TẾT QUÊ

Lá dong ôm trọn vui buồn
Ống giang cha chẻ lạt luồn buộc Xuân
Nếp thơm tắm nước trắng ngần
Mẹ ngồi gói cả tảo tần một năm

Mưa phùn đậu mái tranh nằm
Mẹ nhen khói bếp thăng trầm mẹ ơi
Nước sôi reo với củi tươi
Bên kiềng ông Táo canh nồi bánh chưng

Rạ rơm bén lửa bập bùng
Sưởi con ấm giữa một vùng ca dao
Giao thừa tiếng pháo chát chao
Ban thờ chứa những ước ao vơi đầy

Nén hương lấm láp chân gầy
Chắp tay cha khấn Xuân này ấm no
Con thương cái rét co ro
Cầu mong cha mẹ chẳng lo lắng gì

Em trai nhoẻn miệng cười khì
Áo quần mới mặc tập đi giữa nhà
Đồng tiền mang nặng tình cha
Nghe thơm thơm cả đượm đà quê hương

Con đi trên khắp nẻo đường
Mưa phùn nhớ Tết lại thương nhớ làng
Chiều nay cái rét về ngang
Lòng run run lạnh hai hàng mắt cay.

Bạch Văn Tín

@gvth

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.