Thơ Nguyễn Đình Bổn

Người bỏ lại hàng cây thưa phố thị
Đôi chân trần rừng rú đã rời xa
Ngày bụi đỏ đêm mưa dầm hiển thị
Một bàn tay vẫy biệt mộng ta bà…

Ta không biết có bàn tay nào đã
Nắm bàn tay trông lệ ứa nẻo về
Bàn tay mẹ, bàn tay cha, tay trẻ…
Bên kia bờ thoắt nhìn lại bến mê.

Người bỏ lại dòng sông quanh hẻm núi
Chí trùng dương một sớm gọi lên đàng
Ta không biết chiếc bè xanh giác ngạn
Ở phương nào mà đón đợi quá giang…

Nguyễn Đình Bổn

@Fb/NĐB

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.