BỀ NGOÀI KHÔNG NÓI LÊN ĐƯỢC HẾT VỀ MỘT NGƯỜI
Một trang mạng xã hội đã chia sẻ câu chuyện đáng suy ngẫm về cuộc đối thoại giữa cụ già bán vé số và tay giang hồ trong một đêm mưa.
Tác giả và người yêu đang ăn trong một quán phở khi trời đã khuya và mưa tầm tã thì một cụ bà bước vào, mời mua vé số.
Một thanh niên ăn mặc bảnh bao, gọi bà lại định mua giúp nhưng lại chê vé số ướt nên không mua.
Thấy vậy, một người đàn ông xăm trổ đầy mình, trông có vẻ bặm trợn ngồi gần đấy lên tiếng…
– Nó không mua thì bà mang qua đây, tôi mua!
Bà lão lật đật cầm xấp vé số mang qua bàn người đàn ông.
Anh ta rút 2 tờ rồi đưa bà lão 50.000 đồng.
Bà lão run run lấy tiền từ cái túi cũng ướt mưa của mình:
– Cậu chịu khó cầm tiền hơi ướt…
– Bà không cần đưa lại tiền thừa đâu!
– Đâu có được, cậu mua có 2 tờ mà…
– Tôi nói bà cứ cầm đi! Có ba chục chứ có phải 3 triệu đâu mà ì ằng mãi.
– Tôi còn sức lao động mà, nếu cậu giúp thì cầm thêm 3 tờ nữa…
Người đàn ông lầm bầm cái gì đó rồi cũng rút thêm 3 tờ nữa, rồi nói:
– Mưa lạnh vậy, thôi ngồi đây ăn tô phở với tôi! – rồi anh gọi to thêm 1 tô phở nữa.
Bà lão ngần ngừ chút rồi nói:
– Nếu cậu có lòng thì tôi xin nhận, nhưng xin ông chủ gói lại mang về cho tôi.
Người đàn ông châm một điếu thuốc hỏi:
– Sao bà không ăn ở đây cho nóng?
Tôi no rồi, tôi gói mang về cho đứa cháu đang bệnh ở nhà – rồi bà tần ngần nói – nó thích phở lắm mà tôi nào có dám mua…
– Thôi thôi, ăn ở đây đi, đói và lạnh đến run rẩy rồi. Tôi gọi một phần mang về cho cháu.
Nói rồi người đàn ông đứng dậy tính tiền 3 phần.
Anh ta bước ra khỏi quán lẩm bẩm: “Mưa gì mưa hoài!”.
@ Vanhoa Nguye