Thơ Võ Hồng Ly

HOA HỒNG TRÊN RÀO KẺM GAI

Ai mang đến những bông hồng đỏ thắm ?
Cẩn thận cài lên hàng rào chắn kẽm gai
Hoa hồng đỏ nhường chỗ cho máu đổ
Chỉ còn tình yêu xóa bỏ hết hận thù.

Sài Gòn chiều nay bỗng không còn ủ rũ
Những môi cười chúm chím nụ hồng xinh
Đợi mưa mà khách trú mắt lung linh
Giản dị thôi mà rất tình thế đấy !

Ta chỉ muốn sống chậm giây phút ấy
Phá hàng rào làm giá đỡ hồng leo
Mưa thấm đất, tưới quê hương khô héo
Để tình yêu thương leo mãi khắp mọi miền !

VÕ HỒNG LY
Sài Gòn, 21h30′ ngày 19/06/2018

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.