Thơ Phạm Xuân Trường

Thư gửi Mẹ Âu Cơ

Thư này gửi Mẹ Âu Cơ
Lúc đàn con Việt đang chờ lên non
Sợ mai gối mỏi, chân mòn
Mắt trông phía biển nhưng còn đảo đâu

Oán hờn vùi dưới lòng sâu
Trời im là lúc nghe câu bão về
Riêng con nửa tỉnh, nửa mê
Nhấp suông rượu nhạt mà tê tái đời

Quen nghề ăn thật làm chơi
Người đây tim đập ở nơi khác mình
Vô thần nên phải vô minh
Biết đâu núm ruột cũng tình mẹ cha

Mấy ngàn năm đã trôi qua
Sông mang món nợ phù sa đắp bồi
Lề đường vẫn trẻ mồ côi
Xót xa chỉ xót xa thôi, được gì?

Giọt buồn cong dưới hàng mi
Dáng cong của mẹ mỗi khi gánh gồng
Lạy hồn núi, lạy hồn sông
Tha cho con những phút không thật người

Phạm Xuân Trường

@ Xuân Trường

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.