Thơ Nguyễn Thị Hoàn

BÀI THƠ GỬI MẸ

Mẹ buông tay con ra…
Khi con tròn mười bảy!
Ngã ba…sao rộng vậy!
Bước chân con run rẩy…

(Hình tác giả,cô giáo Nguyễn Thị Hoàn,2015)

Video : Mẹ đặt tên con là Hoàn

Hốt hoảng…giật mình với lối rẽ đầu tiên!
Một mình…con không đủ tự tin
Để bước đầu tiên con sẽ chạy
Để trên đường đời không một ai nhìn thấy
Đầu gối con máu tóe gai cào…
Nước mắt con sẽ không thiếu giọt nào
Cho những rung cảm dành tặng riêng người ấy
Mẹ ơi! Tình yêu sao lạ vậy?
Con phải đi qua bao nhiêu ngã ba để hiểu nổi mình?
Bao nhiêu ngã ba đủ cho một mối tình?
Để lối rẽ đầu tiên của con tràn hạnh phúc?
Rồi con sẽ hiểu tình yêu là có thật
Khi tay mẹ rời những bước con qua
Rồi tình yêu của con sẽ đi qua những ngã ba
Chẳng nơi nào tay con còn trong tay mẹ
Nhưng mẹ ơi hãy yên lòng mẹ nhé!
Con sẽ gắng rẽ lối nào bình yên!!!
Và ở nơi ấy ánh mắt mẹ hiền
Soi con đó những hành trình phía trước
Dẫu phía sau con nếu có là nước mắt
Đầu gối con máu tóe gai cào
Xin mẹ tin…
Nước mắt rồi sẽ khô
Vết thương rồi liền sẹo
Con sẽ đứng lên một mình từ chính nơi con ngã
Và con tin niềm tin của mẹ!

 Nguyễn Thị Hoàn
(Trích trong tập thơ Mẹ đặt tên con là Hoàn)
2015

@Hội NNYQCNTH

This entry was posted in Thơ, Văn Học. Bookmark the permalink.

Comments are closed.