Thơ m.loan hoa sử

PHÙ SINH

em hề 10 năm cơn gió thoảng
bây giờ chả biết dạt nơi nao ?
nhìn mây mây dạt nơi góc núi
nhìn bèo bèo dạt chả về ao
nhìn em em dạt theo danh hão
nhìn ải Nam Quan dạt sang tàu
thân này lờ vờ trên đất Mỹ
chêt thiêu ra bột đổ biển sâu
1 cõi phù sinh là thế đấy
sờ cằm sót lại mây cọng râu

nước trôi trôi thuyền trôi trôi
xa luân cứ chuyển vận liên hồi
ta ở chặng đầu hay chặng cuối
lưng chừng hay trái chín chờ rơi
xuân hạ 1 mầu xanh biêng biếc
thu đông mầu vàng ửng lưng trời
1 vùng xoay chuyển trong bờ giác
4 miền còn mãi ánh trăng soi

tảng đá xù xì nơi bến Cộ
nắng quáng đèn lòa bến Ô Lâu
lâu quá cũng chưa về Mỹ Chánh
cây đa cũng đã bạc da mầu

kiếm sĩ múa gươm trong rừng hoa
1 mầu hồng nhạt lẫn sương pha
không thấy bóng người toàn hoa kiếm
chùa vàng chùa bạc nắng đang tà
dưới đồi ngựa chiến đang gặm cỏ
thánh thót chuông chiều vọng từ xa.

m.loan hoa sử

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.