thơ chuvươngmiện

 

VỀ THĂM QUẢNG TRỊ

bước vội quá tôi về nơi phố cũ
Quảng Trị miềng thành cổ dấu xưa
trường Nguyễn Hoàng đâu ? tìm hoài chả thấy
cây lặng buồn da diết dưới mưa đưa
con đường cụt nằm im lìm quên nói
vài cánh chim lơ đãng giữa ban trưa
Ái Tử cát bay lờ mờ hiu quạnh
phố xá vắng hiu cơn gió lạ mùa
đường xuôi Sải mưa giăng hàng sông nhớ
bãi Nhan Biều thưa thớt chuyến đò đưa
sông Thạch Hãn buồn thiu chưa muốn chảy
đại lộ hoàng hôn cành lá lưa thưa
kẻ lưu lạc mỗi ngươì đi mỗi ngả
kỷ niệm thân thương biết mấy cho vừa
nắng trong mưa lòng ngùi ngùi tiếc nhớ
mấy cảnh trơì dâu bể não nùng chưa ?
tôi đứng đó nhìn loanh quanh 1 chập
bao than thương đọng lại mấy thân dừa
miền đât loạn sót lại dăm đám cháy
xa nhau rồi thiếu mãi cuộc tiễn đưa

*

QUÊ MIỀNG

  quê miềng 3 bến nông hều
bè tre bè nứa ngược chiều nước lên
nhìn về Bồ Bản Trung An
làng chài làng biển con thuyền con cua
nhìn nhau dư tháng đủ mùa
đủ năm chưa chẵn nên chưa ngỏ lòng
1 vòng xuân hạ thu đông
anh theo lính trận nhiều năm trụ rừng
mới hay em đã có chồng
làm dâu xứ nẫu tháp đồng tháp thau
tháp vàng tháp bạc chộ nhau
mà ta 2 ngả sông Cầu sông Ba
quê miềng ngoài nớ bao xa
anh về thăm lại Đồng Hà phố xưa
con sông qua những men dừa
đường xuyên Lào Việt còn bưa tiếng gào
tình anh phơi áo bên rào
gió bay lật đật mặt ao bèo nhèo
Hành Hoa còn đứng vói theo
hoa xoan nở tím bên hào lũy xưa
tình ta mưa gió cợt đùa

chuvưongmiện

Đọc thêm :

Chu Vương Miện, Thơ Với Cuộc Chơi Loanh Quanh Giữa Chợ

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.