Thơ Trần Kiêu Bạc

Gửi về bên ấy mùa đông

 
Có thể nào mang mùa đông Cali
Về Sài Gòn trong vài giây vài phút
Ðể phố Bùi Thị Xuân lạnh thêm đôi chút
Mà tiếng dương cầm lại nghe ấm lòng hơn ?
Hay gởi áng mây buồn góc nhỏ Auburn
Trải ngang tầm xa khung trời Tân Ðịnh ?
Tay trót trao tay, lòng còn luýnh quýnh
Nên thả ngày buồn bay ngược phía Hàng Xanh .
Mùa đông chưa qua , nhánh nhớ đã lên nhanh
Con hẻm quạnh hiu dập dềnh trong ký ức
Có đáng gì đâu vài giây vài phút ?
Năm tháng dẫu dài nỗi nhớ vẫn còn nguyên
Chập chờn hoài từng ngõ vắng thân quen
Cung đàn ai buông rơi từng nốt nhỏ
Hợp âm rời chảy tuôn qua cửa sổ
Theo sông Sài Gòn trôi dọc bến Thủ Thiêm!
Cali mùa nầy trời còn lạnh đêm đêm,
Phố vẫn xa, tình người không đủ ấm
Tâm hồn vắng hoe, mắt còn trông ngóng
Một phía xa xôi, nơi có chút Sài Gòn!
 
 
This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.