Thơ Lý Hiểu

 

LC BÁT PH L

Ngày mai chẳng biết ra sao ?
Là hạt mưa bụi bám vào cửa gương
Rừng đông cây đứng trơ xương
Như chim phiêu bạt tìm đường bay đi
*
Ngàn dặm vượt qua biên thùy
Bỏ quên thế sự chán suy nghĩ rồi
Trong mơ trống giục liên hồi
Mệt gần tắt thở ép ngồi phân minh
*
Vô tình cửa khép lặng thinh
Đèn chong phố rộng thấy mình lang thang
Lạc em trong buổi hổn mang
Bóng chìm hoang mạc chói chang nắng trời
*
Trăm năm cát bụi gọi mời
Sông ngầm khao khát một thời nước tuôn
Sau cơn bão dữ mưa cuồng
Trao em tranh lụa nét buồn đông phương

 

Lý Hiểu

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.