LỤC BÁT PHỐ LẠ
Ngày mai chẳng biết ra sao ?
Là hạt mưa bụi bám vào cửa gương
Rừng đông cây đứng trơ xương
Như chim phiêu bạt tìm đường bay đi
*
Bỏ quên thế sự chán suy nghĩ rồi
Trong mơ trống giục liên hồi
Mệt gần tắt thở ép ngồi phân minh
*
Vô tình cửa khép lặng thinh
Đèn chong phố rộng thấy mình lang thang
Lạc em trong buổi hổn mang
Bóng chìm hoang mạc chói chang nắng trời
*
Trăm năm cát bụi gọi mời
Sông ngầm khao khát một thời nước tuôn
Sau cơn bão dữ mưa cuồng
Trao em tranh lụa nét buồn đông phương
Lý Hiểu