Thơ Huỳnh Công

Nhớ về Quảng Trị

Lòng vẫn thương hoài thủa ấu thơ
Tình quê Quảng Trị đẹp như mơ
Đường xưa phượng vỹ hoa đua nỡ
Ngõ cũ phi lao gió nhẹ đưa
Thạch Hãn lẳng lờ trong nỗi nhớ
Cổ thành trầm mặc giữa tiêu sơ
Xóm làng xa thẳm, buồn man mác
Mong một ngày về, biết lúc mô.

Huỳnh Công

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.