Thơ NGUYỄN HỒNG NHUNG

MÓN QUÀ
ĐỨC MẸ BAN CHO

Video Tupleulytuong                                                    Gửi anh hoanggiado

Có người bảo:
Tôi cưới nhầm ông chồng vô tích sự
Chỉ ra vào thơ rượu với trăng sao
Nhưng không hiểu vì sao
Tôi lại yêu chồng nhiều đến thế?!
Có lẽ duyên tình tôi chậm trể
Hơn bốn mươi xuân tàn chưa có mảnh tình riêng
Nên những chiều nắng đổ cuối hiên
Tôi vẫn ngồi hong tóc chờ con bướm lạ
Mong gió mùa xuân mơ trăng mùa hạ
Ngày lại ngày tơ tưởng chuyện trăm năm
Nhân chuyến hành hương Thánh địa La Văng
Đem ý nguyện cầu xin Đức Mẹ
Linh hiển thay cuối thu năm đó
Tôi gặp anh.

Một anh chàng Quảng Trị
Thoắt mới nhìn lòng tôi thầm nghĩ
Đây món quà Đức Mẹ ban cho?!
Thả hồn mình không chút đắn đo
Tôi ngây ngất trong tình yêu đến muộn
Dáng vẻ  thanh cao tâm hồn rộng lượng
Phảng chút phong trần đượm nét thi nhân
Gió nhẹ nhàng nắng lại long lanh
Tôi thấy trời xanh huyền diệu quá
Trong phút giây quên đi tất cả
Mọi đắng cay bất hạnh giữa trần gian
Tôi sung sướng cầm tay anh thỏ thẻ
“Cảm ơn anh ! Tạ ơn Đức Mẹ !
Đã cho em một người chồng nghệ sĩ
Chỉ ra vào thơ rượu với trăng sao
Mặc cho thiên hạ nghĩ thế nào
Nhưng với em anh là tất cả…

Với em, anh vô cùng quý giá.

NGUYỄN HỒNG NHUNG
April / 2013

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.