Thơ Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

XUÂN GIỮA NÚI RỪNG

Mây nhạt nhòa bay, nắng nhả tơ
Đường qua bản thượng bước chần chờ
Lưng đồi, khúc khích vài sơn nữ
Ngang suối, thẹn thùng mấy tiểu thơ
Đá dựng rêu phong bung tiếng gọi
Rừng sâu lá úa lạc vườn mơ
Trời xanh, chỏm núi cao hun hút
Cảnh sắc thiên nhiên tuyệt quá hờ !

(Nhớ những ngày tù Sơn La)

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.