Thơ Phạm Cây Trâm

Bài ca nổi đau Thơ rượu

Audio Hồ trường

Ta ngươi cuối tuần thường gặp mặt,
Không quên bữa rượu ở phương này.
Chiến hữu hề nghĩa tình son sắt,
Cố hương hề lòng thắt quặn đau.

Đau thương quặn nát đời lưu lạc,
Cuối tuần bữa rượu cứ thênh thang,
Mối thù cố hữu cao ngất ngất,
Mẹ chiều quê cũ buồn mênh mang.

Ngày xưa chiến trận ta không chết,
Rồi tù “cải tạo” vẫn bình yên.
Oan nghiệt gì nay xa đất nước,
Tháng năm nhức nhối nỗi cuồng điên.

Cuồng hận lòng ta phừng phực hận,
Ta ngậm ngùi ngươi cảnh ngậm ngùi.
Đành rượu cuối tuần long phượng vũ,
Cố hương hề nay đời có vui.

Ngàn năm hề quê hương ngôn ngữ,
Sông núi tình giao giờ mịt mùng,
Đã tri bỉ nay cần tri kỷ.
Đã rượu vào giữ chặt thuỷ chung.

Chiến hữu hề ngươi hiền như đất,
Thân ta hề thao thức đêm mơ.
Luôn khát vọng tự do nhân bản,
Miếu đền xưa đốt nén hương thờ.

Bỗng nhớ người tháng ngày truy giặc,
Võng mắc Trường sơn bạn muỗi mòng.
Còn ta quanh quẩn nơi làng xóm,
Đêm đêm bảo vệ điều dân mong.

Ôi ! mới đó giờ thui thủi rượu,
Ba mươi năm nhốt chí bình sinh.
Con chiến mã ra vào ngõ cụt,
Nhớ thưở nào ngang dọc quang vinh.

Ba mươi năm thôi còn chi nói,
Cốc rượu phương trời đêm mộng mơ.
Đất hứa nhục vinh thời khổ nạn,
Sống đời nay tội hồn người xưa.

Người nay đi – phù sa Thạch Hản,
Ta nay đi – sông nước Thu Bồn.
Cạn rượu hề mênh mông cuồn cuộn,
Tạm dung hề sương khói càn khôn.

Còn chi nay tháng ngày thấm thoắt,
Còn chi nay trăm năm xuôi tay.
Chí lớn mộng to hề vứt tuốt,
Phù du viễn xứ gió mây bay.

Ta ngươi cuối tuần thường gặp mặt,
Ba mươi Xuân Tết khốn phương này.
Ai bạc tình ai người bất nghĩa,
Cố hương hề rượu nỗi thơ đau .

Phạm Cây Trâm

@chvn

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.