Thơ Chu Vương Miện

Chị(em)

Chúa Nguyễn Hoàng từ Nghệ An vào Ái Tử
Mình cũng từ Ái tử tạt qua đây
Sóng trước sóng sau vùi lên cát
Mà sao lớp lớp cát chưa mầu
Bao nhiêu năm lẻ rồi chị nhỉ
Bao nhiêu năm nửa lại theo sau
Em hỏi chị nhớ gì Quảng Trị
Băn khoăn một chút chị lắc đầu
Chị xa hồi nớ mười tám tuổi
Năm mươi năm chểnh mảng một chuyến tàu
Chị đi chả còn mong trở lại
Trông đợi làm gì rách lòng nhau
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Trơ gan tuế nguyệt mấy boong tàu
Người xưa người nay đều đổi khác
Biển xanh cát đỏ mấy đại châu
Tình em theo đá mòn mỏm núi
Ngóng chị thân thương một miếng trầu.

Chu Vương Miện

@vannghequangtri

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.