Thơ Hoàng Long Hải

Chiều cuối thu ra thăm mộ Hường 


Trời cuối thu,
Chiều buồn…Nghĩa trang,
Đường vắng lặng. Nắng vàng trên mộ bia
Gió thổi từng cơn dại
Lá rơi từng  chiếc rơi
Lá có điều muốn nói?
Trời đất cũng thở dài
Nói chi chiều nghĩa địa. Chiều mây, trời vần vũ
Nước sông ngừng trôi đi.
Ai biết ai tâm sự
Chỉ nghe tiếng thầm thì. Nhìn về phương trời vắng
Văng vẳng tiếng em ca:
“Anh ơi đừng nhìn nữa”
Đừng “Giết người  mộng mơ”
Nửa thế kỷ chưa mờ. Chiều cuối thu ngồi đây…
Ngày ơi, tính từng ngày
Âm vang từng hơi thở.
Áo nảo buồn từng giây…Ta đi từ vô thủy.
Nơi nào là vô chung?
Ta với ta, tri ngộ
Mãi mãi là vô cùng.
*
hoànglonghải
27 tháng 10/ 2022

Ghi chú: Hình trên: nhà văn, thơ Hoàng Long Hải
@QT/BắcCali

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.