Tôi :
Tổng Thống giữa…giáo đườngường đổ nát .
Như người con tìm về mái nhà xưa.
Khói lửa chiến chinh, tội ác chẳng chừa .
Dù Thánh địa La Vang, đài Đức Mẹ .
Ngự trên cao, Chúa cũng buồn lặng lẽ.
Trời về chiều vắng vẻ, vạc kêu thương .
Hồn anh linh dờ dật những đêm trường .
Người chiến sĩ quên mình vì Tổ quốc .
Máu của họ thấm sâu vào mạch đất .
Thịt cùng xương trộn lẫn với non sông .
Những người con của nòi giống Lạc Hồng .
Đã hòa hợp vào linh hồn đất Việt .
Lời cầu nguyện cho những trang anh kiệt..
Mãi nằm đây, trên đất Quảng Trị này .
Và những người đang chiến đấu hăng say .
Xin nhậm lấy lời Con đang cầu khấn .
Đến với Chúa, tôi mang vòng tang trắng :
Của trẻ thơ và goá phụ khóc chồng.
Cùng đồng bào chạy giặc khắp non sông .
Nếu trừng phạt, Martino tôi xin gánh chịu .
PS:
Bài thơ trên là của Martino Nguyễn văn Thiệu . Tại chiến trường Quảng Trị khốc liệt , ngày 20.9.1972 Tổng Thống đã đến Nhà Thờ La Vang đổ nát để cầu nguyện . Sau đó , Tổng Thống đã viết vào quyển nhật ký của Ngài bài thơ trên .(Nguồn: Yến Ngọc Hải Âu)