Thơ Vua Ăn Mày

HƯ CẤU

Thấy anh dậy, con chim ra cửa hót
Cánh hồng hoa khoe sắc báo tin mừng
Đàn ong nhỏ mải vui quên lấy mật
Trời thanh tân đỏm dáng ánh mai hừng

Anh vào quán gọi ly cà phê đá
Nắng non tơ sà xuống sát gần bên
Anh muốn rủ nàng mây vào với nữa
Gió sau lưng ra hiệu bảo: thôi đừng!

Mây hiểu ý nên dối rằng rất bận
Đưa mưa đi tưới khắp cả ruộng đồng
Con bướm trắng xập xòe chao đôi cánh
Mùa đang thu lờ lững một dòng xanh

Bà chủ quán đâu chừng mười bảy tuổi
Muốn ngồi chung nhưng lại sợ anh phiền
Con mắt biếc chứa chan niềm đắm đuối
Giấu vào lòng một nỗi nhớ không tên

Biết anh bệnh không ngồi lâu được nữa
Nên mùa thu sai lá tiễn anh về
Nắng ủ rũ chia tay ngoài bậc cửa
Gió ngậm ngùi giấu giọt lệ trong hoa.

Vua Ăn Mày
Oct.2016

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.