Thơ Nguyễn Hữu Thắng

GỬI SÀI GÒN THÂN THƯƠNG

Tôi có người thân đang ở Sài Gòn
Người có nhà riêng, người còn ở trọ
Bạn bè tôi xa quê vào trong đó
Bao năm rồi vẫn ngóng tin nhau.

Nhớ tháng Mười năm ngoái lũ ngập sâu
Cả Quảng Trị dầm mình trong nước
Bạn Sài Gòn gửi mì tôm, thịt hộp
Phao cứu sinh, cặp sách, áo quần…

Sài Gòn ơi, cảm ơn bạn nghìn lần
Nghĩa tình ấy làm sao mà quên được
Dẫu xa xôi vẫn trọn tình sau trước
Ta trong nhau như máu mủ ruột rà.

Tháng Bảy này nghe tin bạn nơi xa
Dịch Covid bủa vây, bùng phát
Cả Sài Gòn phải tạm thời giãn cách
Như ngày nào Quảng Trị lũ ngập trôi.

Giãn cách ư? Không ngăn được tim người
Đang đập nhịp yêu thương từ Quảng Trị
Nào mẹ, nào em, nào anh, nào chị
Hướng về Sài Gòn gom góp, sẻ chia.

Tôm cá, trứng gà, bầu bí, rau dưa
Muối sả, muối vừng, hạt tiêu, củ ném
Mẹ ra vườn hái từ sáng sớm
Giọt mồ hôi còn đọng vai gầy.

Sài Gòn ơi, quà của Quảng Trị đây
Của ít lòng nhiều gửi vào trong ấy
Quảng Trị mình có sao nói vậy
Như Sài Gòn hào sảng, nhân văn.

Mong một ngày dịch Covid qua nhanh
Để gặp lại bạn bè tri kỷ
Tha thiết lắm Sài Gòn – Quảng Trị
Bến Nhà Rồng vỗ nhịp sóng Hiền Lương.

Nhớ Sài Gòn, gửi trọn những yêu thương…

NGUYỄN HỮU THẮNG

Nghe ngâm thơ :
Gửi Saigon thân thương
Xem trang Kyo York

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.