Thơ

CHUYỆN CHÚNG MÌNH

Đây thôn xóm nhỏ ven đô thị
Sớm nắng chiều mưa gió âm u
Anh từ Tân Tạo, tôi Bình Trị
Về mái trường chung Nguyễn Khắc Nhu

Theo con lộ nhỏ đưa vào phố
Anh phụ cùng Cha đạp xích lô
Tới trường Cha thế cho anh xuống
Nhìn hút theo Cha dáng nhấp nhô

Tan trường ra cổng anh đứng đợi
Cha đã về kia đạp rất mau
Tôi cũng lẹ làng chân bước vội
Về phụ cùng em tưới liếp rau

Cứ thế dòng đời trôi lặng lẽ
Và chúng mình thân tự lúc nào
Những đứa bạn kia rồi cũng vậy
Chung kiếp nghèo nên dễ mến nhau

Quán trước cổng trường năm sáu đứa
Bên nhau ngồi nói chuyện vu vơ
Mai mốt mỗi thằng đi một ngã
Biết ai còn nhớ phút bây giờ.

Mai mốt giã từ màu áo trắng
Khoác màu chinh chiến áo nhà binh
Quê hương muôn nẻo đời sương gió
Vẫn nhớ ngày xưa chuyện chúng mình.

Facebook/Trần Văn Năm

Năm 1974 tôi là học sinh của Trường trung học công lập Nguyễn Khắc Nhu (Quận Bình Chánh, Tỉnh Gia định). Mùa Xuân năm đó Trường tổ chức cho học sinh viết bài để ra một Tập san, đây là một bài thơ được giải và được đăng trong Tập san của Trường. Tác giả là một Nam sinh.

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.