Người Việt Nam chưa biết dạy con mình phải chịu trách nhiệm .
Hôm nay chứng kiến cách dạy con của 1 bà mẹ người Úc khiến cho Nhi suy nghĩ rất nhiều , và hiể…u ra được vì sao trẻ em Úc lớn lên lại có tinh thần trách nhiệm hơn rất nhiều người Việt Nam .
Một cậu bé khoảng 3-4 tuổi vừa đi vừa chạy , rồi còn nhảy tưng tưng . Mẹ cậu theo sau lên tiếng nhắc : Đi đàng hoàng coi chừng té đó !
Ít phút sau , quả nhiên cậu bé trượt chân té sóng soài , văng cả đồ chơi đi , rồi òa lên khóc . Người mẹ không vội vàng chạy lại bế con lên mà từ từ đến bên rồi nói ” Té có đau không ? Đứng lên được không ? ” . Cậu bé tiếp tục vừa khóc vừa lắc đầu ” Đau lắm , đau lắm ” . Bà mẹ ngồi xuống bên cạnh , ngắm nhìn con 1 lúc rồi bảo ” Con không sao mà , đứng lên đi con ” . Cậu bé vẫn nước mắt ngắn nước mắt dài , nhưng lồm cồm đứng dậy .
Người mẹ xem qua tay chân mình mẩy cho con rồi hỏi ” Con có biết tại sao con té không ? ” Cậu bé vẫn thút thít khóc và lắc đầu . Người mẹ bèn giảng giải ” Con té là vì con không nghe lời mẹ , đường trơn mà con không đi cẩn thận lại vừa chạy vừa nhẩy , nên con trượt chân té . Giờ con biết tại sao con té chưa ? “
Cậu bé vừa lau nước mắt vừa gật đầu ” Con té vì con không đi cẩn thận ” . Bà mẹ cũng gật đầu nói ” Đúng rồi , giờ con đi lượm đồ chơi của con lên đi . Con coi con không cẩn thận không những con té mà con còn làm rớt đồ chơi bể rồi kìa . Con xin lỗi đồ chơi đi ” .
Cậu bé lượm chiếc máy bay đồ chơi lên , nó đã bị gãy 1 cánh . Cậu bé nói với chiếc máy bay ” Xin lỗi mày nhé , tại tao đi không cẩn thận làm rớt mày gãy mất cánh rồi , về nhà tao sẽ nói bố gắn lại cho mày ” .
Thế đấy , con ngã mẹ không chạy a lại bồng lên xuýt xoa , mà để trẻ tự đứng lên , sau đó dạy trẻ lý do vì sao té , và còn biết nhận trách nhiệm xin lỗi món đồ vì mình mà đã bị gãy . Cậu bé 3-4 tuổi đó còn quá nhỏ để hiểu giá trị bài học mà mẹ vừa dạy cậu . Nhưng tiếp tục được giáo dục như thế thì cậu lớn lên sẽ là 1 người luôn biết tự lực tự cường và biết nhận trách nhiệm .
Trong khi đó , cha mẹ VN thương con , dạy con cái kiểu xót con . Con té 1 cái thì dù nhẹ cũng hớt hải chạy đến bồng lên làm rối rít , có khi còn giả bộ la cái bàn cái ghế hư quá làm bé té nữa chứ ! Dạy con kiểu đó đứa trẻ khi lớn lên sẽ nghĩ rằng hễ mình té ngã hay làm gì thất bại thì phải là lỗi của ai khác , và mình chỉ cần nằm đó kêu khóc , người khác phải đến giúp đỡ mình đứng dậy lại , và chắc chắn là không biết nhận trách nhiệm nếu chẳng may thất bại của mình còn gây hại lây cho người bên cạnh .
Các bạn muốn VN phát triển bằng nước người ta ư ? Phải bắt đầu bằng giáo dục con cái trong nhà đúng phương pháp , phải dạy con biết tự lực tự cường , biết nhận trách nhiệm đối với bản thân mình và với cả mọi người xung quanh .