Thơ Trương Thúc

MƯA

Mưa quen,
đàng cộ,
trữa mùa.
Ngày về thăm lại chốn xưa,
quê nghèo.
Ngày về mưa cũng về theo,
Nỗi niềm chưa tạnh, giọt treo lưng trời!

Mưa rồi,
đai  đẳng,
mưa Ngoi.
Tôi về đếm tuổi thơ tôi,
ngày mùa.
Bựa về, cồn tím bông Mua,
Nỗi buồn man mác như vừa queng đây!

Mưa về,
trước  ngọ,
bụa vây.
Người về bó cúi mắt cay,
trước thềm.
Mùi hương,mấy méng Trù têm,
Nhớ người Thiên Cổ  càng thêm sắt lòng !

Trương  Thúc
8/2016

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.