Nghe nhạc

Một Đời Áo Mẹ, Áo Em
Nhạc & Lời: Trầm Tử Thiêng

Từng mùa ấm lạnh nhớ áo em bao thời rách lành
Nhìn màu tươi đậm sẽ biết em đang buồn hay vui
Một thời non dại chung quanh em màu trắng thơ ngây
Để chiều hôm nào anh say sưa nhìn áo em bay.
Nhưng em có biết, chiếc áo em đổi thay qua từng thời
Chiếc áo em vui buồn vẫn đầy vơi…

Dù người sang trọng, dẫu em tôi sống đời quê mùa
Dù gì dẫu gì, miễn sao em thơm lành tấm áo
Từng mùa hy vọng, sau mưa đông trời nắng cho xuân
Dập dìu áo màu đêm reo vui giày guốc tưng bừng.
Ai xinh xắn quá, áo tứ thân ngồi ca Quan Họ
Áo thắt lưng lụa đào, áo đời xưa…

Hẹn tình chung tình, thế gian ca Áo Nàng Tô Thị
Chờ người không về, áo ôm con hóa thành tượng đá.
Hận thù Tô Định đem quân sang dày xéo quê ta
Lời nguyền vang vọng, gươm anh thư một trời sáng lóa.
Áo phất trên lưng voi
Tiếng thét đêm Mê Linh
đã nêu uy danh Trưng Vương qua nghìn đời…
Rồi hồn thiêng sông núi im trôi trên giòng Hát Giang
Mộng chìm sâu trong tối, nước non thêm những lầm than!

Mượt mà áo dài, nét cao sang em là Hoa Hậu
Tỏ mờ ánh đèn, áo lung linh hỡi nàng Ca Sĩ.
Thời vào trung học em thanh tân lộ dáng Hoa Khôi
Chờ mùa tựu trường Me cho thêm vài chiếc áo dài.
Em đi ra phố, có biết đâu trăm mắt thiên hạ nhìn
Áo thắt eo dậy thì, áo thời nay …

Thường thường đất trời, tiết sang xuân hoa rừng sẽ nở
Được mặc áo dài, thoáng đôi năm em đẹp ngẩn ngơ
Một ngày nắng hồng em sang ngang mặc áo thiên thanh
Tình nào lỡ làng, ai yêu em một lời dấu kín!
Áo bước lên xe hoa, nút tháo đêm tân hôn
Áo trao anh nguyên hương trinh đêm vợ chồng
Phận mười hai bến nước, em xin chia tròn ấm lạnh
Đời trải bao mưa nắng, áo phai nhưng tình nào phai.
Đến giáp xuân năm sau, áo vén lên nuôi con
Thiết tha ôm ru tương lai, ơi mầm non
À… ơi à ơi. Ru con ru hỡi ru hời…
Ngày nào con khôn lớn sẽ dâng lên Mẹ niềm vui…

Đầu mùa chiến trận, áo ôm con tiễn chồng lên đường
Cuộc đời đâu ngờ, giữa yên vui đất bằng nổi sóng!
Ngùi ngùi chinh phụ, bao canh thâu vò võ ru con
Một ngày mưa buồn nghe tin xa người vừa ngã xuống!
Áo thét lên như điên. Áo níu lui xe tang.
Áo run run lên, ôi duyên em dở dang!
Chiều đỗ nghiêng đôi bóng, cô nhi trong lòng góa phụ
Gục đầu bên mộ chí, Áo Tang ru hỡi tình ru!

Dù trời thái hòa, vẫn đau thương nên áo bỏ quê nhà.
Vượt trùng dương rộng, áo lênh đênh phơi tà trên sóng
Vào được bến bờ, ôi tang thương vạt trước thân sau
Lòng mình quê người! Hai mươi năm tưởng mới hôm nào.
Thương thay chiếc áo! Chiếc áo Mẹ và em suốt một đời,
Dấu kín trăm nổi niềm, dẫu buồn vui…
Áo khóc thân lưu vong. Nhớ lúc xưa bên Me.
Áo đua bay theo trăm hoa đêm hội hè…
Dù cuộc đời xô tới xô lui, em về nơi nào
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau.
Đừng để em với áo xót xa chia lìa tình nhau…
 

One Lifetime of a Mother and Sister’s Gown
Music & Lyrics: Tram Tu Thieng

Through the seasons cold and warm,
I think of your gown, torn and mended time and time again
Looking at the colors, faded or vibrant, I could tell whether you were sad or happy
Once upon a time of naivete, a sea of pure white innocence surrounded you
Late afternoons, hypnotized by the way your gown would sway.
But do you know, your gown changes with each passing of time
Your gown, full of happiness or full of sadness…

Though others lived in decadence, my sister lived a peasant’s life
But so long, so long as the gown, its scent, remained pure
Through seasons of hope, after the rain of winter comes the sun of spring
Colorful gowns swaying together, dancing the night away.
Who was that, so pretty, in a four-piece gown singing the songs of Quan Ho?
Gowns tied at the waist, gowns of long ago…

A promise of love, a faithful love
The world sings about the gown of Lady To Thi
Waiting for someone who never returned, she was frozen in time, frozen into rock.
The hatred of To Dinh brought forces to assault our own homeland
The oath echoed loudly, heroic swords lit up the sky.
The gown slapping on the back of an elephant
Screams in the night in Me Linh
And since then, the legend of Trung Vuong has been honored for thousands of years…
Then the holy soul of rivers and mountains silently drift along the streams of Hat Giang
Dreams buried in darkness, a nation in greater misery!

In a silky gown, as elegant as a pageant queen
Under dim light, your gown sparkling like that of a singer.
In those high school years, your striking beauty was revealed
Waiting to start a new school year, mother would give you a few more gowns.
Walking down the streets, unaware of the hundred eyes on you
Gowns with a sensual waist tie, modern gowns…

Heaven and earth’s cycle, springtime’s wildflowers will be in full bloom
It has been just a few years since I’ve seen you in the gown, and you are breathtaking.
One bright, sunny day, you departed wearing a sky blue gown
A missed opportunity, a buried secret, a love kept deep inside.
The gown stepping up a wedding car,
its buttons became loose on the first night as a newly wed.
The gown dedicated purity in the first night as husband and wife
Fate had brought us together, for better or for worse
Life had brought rain and sunshine, the gown had faded, yet love remained unchanged.
End of spring the year after, the gown was lifted to raise an infant
Embracing, singing sweet lullabies for a future, oh a young sprout!
Oh, rock-a-bye my dear child!
One day you will be grown and wise, you will be a mother’s source of joy.

Beginning of war season, the gown bid a husband farewell
Unexpected life, amidst peace and happiness, waves came crashing.
A long awaiting wife, endless nights of caring for the children
One sad rainy day, received news of a fallen man.
The gown shrieked in madness. The gown gripped onto the hearse.
The gown was shaking, “oh my fateful life!”
The evening brings slanted shadows, a child in the lap of a widow
Head bowed upon a tombstone, the funeral gown lamented…

Despite the peaceful sky, still in pain and sorrow, the gown left its homeland
Crossing the vast ocean, the gown floated along, spreading its train on the waves.
Arriving on land at last, how the gown was torn into pieces!
A heart in a foreign land. 20 years seems just like yesterday.
The way I love this gown! The gown of mother and sister through a lifetime!
Hiding hundreds of burdens, through sadness and through joy
The gown cries for life in exile, missing the days next to mother,
When the gown had flown after countless flowers in the festivals…
No matter the push and shove of life and where you end up
Don’t let the sacred love between you and your gown diminish.
Don’t let the sacred love between you and your gown diminish…

Translated by Trinity Hồng Thuận
@Facebook/HT

Đọc thêm:
Áo dài Việt Nam

This entry was posted in Âm Nhạc and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.