Thơ chuvươngmiện

THÌ THÔI

ruộng ai thì nấy be bờ
duyên ai nấy gặp đơị chờ uổng công.
[ ca dao ]

quê ngươì ở Bích la Đông
còn ta Thạch Hãn đứng trông mỏi mòn
thế rồi ngươì đã bồng con
theo chồng về tận Phước Môn xứ đoài
con sông chảy giữa bờ dài
bên nớ thì lở bên bồi thì đây
48 năm nhắc nhở hoài
tình chưa kịp ngỏ chia 2 thành cầu
vẫn là nước đục chả sâu
lòng sông vẫn hẹp chắn cầu chả sang
thế là cách trở quan san
20 năm vẫn La Vang ngó về
xa nhau quê thói đất lề
thương em từ độ em về làm dâu
cả đơì chả vướng chi nhau
thì thôi đợị đến kiếp sau em à ?

chuvươngmiện

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.