Thơ HOÀNG GIA ĐỘ

CHÚC THƯ
CỦA ĐỨA CON LƯU LẠC

Kính lạy Hồn thiêng sông núi
Tổ Quốc Việt Nam
Bốn ngàn năm văn hiến
Con, một chàng trai lính chiến
Đối diện quân thù không giữ nổi quê hương
Mang thân tàn lưu lạc bốn phương
Sống như một loài chim trốn lạnh
Ngày qua ngày âm thầm trong hiu quạnh
Ghi vết bầm lên gia phả ông cha
Nên khi chết xin được bỏ qua
Mọi nghi thức dành cho công dân nước Việt
Không phủ quốc kỳ
Cho dù con từng là chiến sĩ
Không vòng hoa đưa tiển phân ưu
Không mộ phần bia đá danh hư
Xin hỏa táng cho xác thân thành bụi đỏ
Để mai đây vô tình gặp ai đó
Trong luân hồi bớt hổ thẹn với non sông
Với quê hương dòng tộc tổ tông
Xin chịu tội đứa con bất hiếu
Có nhờ thế từ nay con mới hiểu
Ý nghĩa cuộc đời là được chết trong vinh quang.

Nếu tái sinh kiếp sau xin phục vụ dưới bóng Cờ Vàng.

HOÀNG GIA ĐỘ
Feb/25/2013

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.