Thơ Bùi Viết Anh

MẸ ANH HÙNG

Sông Thạch Hãn, Hiền Lương vẫn chảy
Màu nước đỏ ngầu máu của ông cha
Nước mắt mẹ ngày nào nay đã cạn
Chỉ còn bờ sông không một mái nhà

Căn lều nát mẹ Việt Nam ngồi đó
Tròn trăm năm mẹ vẫn tự kiếm ăn
Con của mẹ nằm trên miền núi vắng
Nắm xương tàn, hận một kiếp bẽ bàng

Những lý tưởng hào nhoáng xưa! Đã cũ
Đừng huân chương, đừng tưởng niệm vinh quang
Xin hãy thương những bóng người lay lắt
Cho mẹ cha tôi, cuộc sống đàng hoàng.

Bùi Viết Anh
@facebook/bva

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.