Thơ Chu Vương Miện


LỖI HẸN HÒ

trăm năm đã lỗi hẹn hò
mười năm còn một con đò chèo chơi
sông sâu bên lở bên bồi
sông nay rút ruột để trôi cả làng ?
đá dăm trộn lẫn cát vàng
vét bao năm để làm đàng xe đi
giận nhau chả giải quyết gì
thương nhau Bến Cộ xanh rì cỏ loang
cầu ngăn bên ngoại hai đàng
bắc nam giờ cũng nỗi buồn y nhau
lơì thề hồi nớ cầu âu
làm cho mực nước Ô Lâu thấp hoài

sao hôm rồi lại sao mai
cũng một ngôi hai phiá trời đông tây
còn tiền nắm chặt bàn tay
không tiền thì vội bỏ ngay chả cầm
mơi về đến nẻo Diên Sanh
có qua La Trữ trầu xanh trầu già
còn gì bãi lúa Hạnh Hoa
làng Tri Bưu với lòng ta mấy bờ ?
bến à – ba bến ngày thơ
sông Hiền Lương lại hai bờ nối nhau
hoá ra dư mất cây cầu

Chu Vương Miện

@mangvienlong

This entry was posted in Thơ, Văn Học and tagged . Bookmark the permalink.

Comments are closed.